Cố Vân Đông cũng rời thuyền, đặc biệt rủ Đồng Thủy Đào xuống dưới đi dạo cùng cô một chút.
Sau khi hai chân chạm xuống mặt đất, cuối cùng Đồng Thủy Đào cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Lần đi này, nàng ấy không muốn lên lại thuyền nữa. Cố Vân Đông mua một ít đồ ở gần đó rồi trở về. Nàng ấy đứng ở trước bến tàu một lúc, đợi đến khi chỉ còn một khắc nữa là thuyền rời bến mới đi lên.
Cố Vân Đông mặc kệ nàng ấy, lên cất đồ.
Thiệu Thanh Viễn và Thiệu Văn đi hơi xa bến tàu một chút. Bọn họ vào trong thành mua một số đồ khác.
Bởi vậy đến khi tàu sắp rời bến Đồng Thủy Đào và bọn họ mới trở về.
Lúc quay lại sắc măt Đồng Thủy Đào có chút kỳ quái, nàng ấy nhìn cô một cái, rồi lại liếc nhìn Thiệu Thanh Viễn, tiếp đó lại nhìn cô thêm một lần nữa, xong lại lập tức quay về khoang phòng của mình
Cố Vân Đông: “……” Cái quái gì thế?
Cô xoay người trở về khoang, hỏi Thiệu Thanh Viễn: “Muội ấy bị làm sao vậy?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT