“Đoàn Văn gả cho Trịnh lão gia.” Đoàn Uyển nói.
Cô Vân Đông vừa mới cầm miếng điểm tâm lên, nghe thấy vậy tay chợt cứng đờ, một lát sau mới nhỏ giọng hỏi: “Thật ư?”
“Ừ, là do đại ca ta ra tay, bây giờ ta thấy vô cùng hả dạ.”
Đúng thật là gậy ông đập lưng ông, Đoàn Khiêm trả lại nguyên đai nguyên kiện những gì mà Đoàn nhị gia làm với Đoàn Uyển cho ông ta.
Mấy ngày nay, Cố Vân Đông vẫn luôn chú ý đến chuyện của Tả phu nhân, kế tiếp lại cứ suy nghĩ đến những gì Lương Tử nói về thân thế của Thiệu Thanh Viễn, cho nên cô thực sự không mấy quan tâm đến chuyện của Đoàn gia.
Không ngờ chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, Đoàn Khiêm lại có động thái lớn đến vậy.
“Đoàn Văn nguyện ý gả à?”
Đoạn Uyển bĩu môi: “Đương nhiên không muốn rồi, nhưng nàng ta không muốn thì có ích gì? Chỉ cần nhị thúc và nhị thẩm đồng ý, cho dù nàng ta không muốn cũng chẳng có cách nào khác. Hôn nhân đại sự vốn do lời người mai mối và lệnh của phụ mẫu, chỗ nào đến lượt nàng ta phản đối? Vả lại, đại ca ta thẳng tay cắt bỏ tiền tiêu vặt hàng tháng của Đoàn Văn, đuổi hết nha hoàn bên người nàng ta.Trong viện nàng ta bây giờ một người hạ nhân để hầu hạ cũng không có, không có người nấu cơm, quét tước hầu hạ, mới có hai ngày nàng ta đã không chịu được nữa, gào khóc đồng ý gả cho Trịnh lão gia.”
Trịnh lão gia tuy đã lớn tuổi, thị thiếp lại nhiều, hơn nữa Trịnh gia cũng không giàu có bằng Đoàn gia, nhưng tốt xấu gì cũng có đồ ăn thức uống, có người hầu hạ. Huống chi, phụ mẫu nàng ta bởi vì sợ thủ đoạn của Đoàn Khiêm nên đã đồng ý rồi. Không còn ai làm chỗ dựa cho nàng ta, nàng ta có muốn phản kháng cũng vô dụng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT