Dù sao cũng là tài tử đã đọc đủ thi thư, kỹ năng vẽ của hắn ta chắc là tốt. Vậy… có lẽ là do hắn miêu tả quá kém?
Đoàn Khiêm há miệng thở dốc, định tả lại một lần nữa.
Cố Vân Đông không nể nang gì đẩy Đậu Phụ Khang sang một bên: “Để ta.”
“Ngươi? Ngươi có vẽ được không?” Đậu Phụ Khang tỏ vẻ không tin nổi.
Lần này Cố Vân Đông không cần Đoàn Khiêm miêu tả lại nữa, cô đã nhớ kỹ hết những điểm đặc trưng trên khuôn mặt bà ta rồi, nên bây giờ vẽ ra cực kỳ thuận buồn xuôi gió.
Ban đầu Đậu Phụ Khang còn chẳng để bụng, nhưng thấy động tác thuần thục của cô ngày càng trôi chảy, rốt cuộc sắc mặt hắn ta dần dần trở nên nghiêm túc.
Đến khi toàn bộ khuôn mặt hiện lên tờ giấy, hắn ta không giấu nổi vẻ kinh ngạc.
Không phải, không phải là cô chạy nạn đến đây sao? Sao có thể hiểu được cái này chứ?
Đoàn Khiêm hơi dướn người lên, vẻ mặt mừng rỡ nói: “Đúng vậy, không sai, chính là bà ta, đây là Tả phu nhân.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT