Đậu Phụ Khang nói tới đây, lại đột nhiên thở dài một hơi: “Gần đây ta mới biết được, không phải chúng ta vận khí tốt được quý nhân trợ giúp, mà quả thật có người âm thầm hỗ trợ, chúng ta mới có thể một đường trốn thoát thuận lợi như vậy.”
Thiệu Thanh Viễn sửng sốt: “Lời này là có ý gì?”
Nói đến trải nghiệm đó, Đậu Phụ Khang cũng không giấu diếm: “Lúc trước ta bị bắt đi ở phủ Vạn Khánh này, sau đó bị đưa đến phủ An Khánh mới gặp được huynh. Kỳ thật vào thời điểm ở phủ Vạn Khánh, trong phòng ta bị nhốt có một khe hở, lúc ta tỉnh táo lại nhìn thấy bên ngoài khe hở có một tiểu cô nương, khi đó ta đã gọi nàng cầu cứu, muốn nhờ nàng hỗ trợ tìm người tới cứu, đến lúc đó sẽ cho số tiền lớn tạ ơn.”
Đáng tiếc tiểu cô nương kia còn quá nhỏ, thoạt nhìn cũng chưa tới năm tuổi, vẻ mặt mờ mịt dường như căn bản không nghe rõ hắn nói cái gì. Hơn nữa bọn buôn người vào phòng rất nhanh, Đậu Phụ Khang sợ bọn buôn người biết bên ngoài còn có một tiểu cô nương, đến lúc đó lại liên luỵ nàng, bởi vậy hắn không mở miệng nói chuyện nữa, nhắm mắt lại giả bộ bất tỉnh.
Chờ hắn nhìn ra ngoài lần nữa, tiểu cô nương kia đã không thấy đâu.
Lúc ấy Đậu Phụ Khang đã tuyệt vọng, căn bản không đặt hy vọng lên người tiểu cô nương này.
Sau đó hắn lại tìm mọi cách để trốn thoát, nhưng vẫn luôn không thể tìm được.
Chờ tới phủ Khánh An, gặp Thiệu Thanh Viễn, sau khi hai người hợp tác cuối cùng mới bắt lấy thời cơ trốn thoát.
Sau ngần ấy năm, Đậu Phụ Khang vẫn luôn cho rằng vận khí bọn họ tốt, ông trời cũng muốn trợ giúp bọn họ, để cho bọn họ chạy thoát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT