Thiệu Thanh Viễn cười lớn ôm chặt cô, xoay người đè cô xuống dưới thân.
"Không phải nàng đã nói? Sự hưng vong của quốc gia đều là trách nhiệm của mọi người sao, Hoàng Đế hiện tại là người tốt, hắn là minh quân, đối với dân chúng nhỏ bé như chúng ta, chẳng phải là một chuyện tốt sao? Nếu thay đổi Hoàng Đế khác, việc buôn bán đường trắng có lẽ không giữ được."
"Ta quá khó khăn rồi."
"Có ta ở đây." Thiệu Thanh Viễn nói xong, từ từ cúi người xuống, hôn cô.
Cố Vân Đông khẽ hừ một tiếng, trong phòng rất nhanh chỉ còn lại những âm thanh nhỏ bé truyền ra.
Ngày hôm sau, lúc hai người rời khỏi phòng, phát hiện Đoàn Uyên đã đi ra ngoài, thoạt nhìn cả người nàng ấy đã có tinh thần hơn rất nhiều, hoàn toàn hết sốt.
Nàng ấy đã thay y phục, là đồ của Đồng Thủy Đào.
Cố Vân Đông muốn mua cho nàng ấy vài bộ quần áo, mặc dù cô cũng có quần áo, nhưng hai năm qua cô đã cao lên khá nhiều, hiện tại cô cũng cao hơn Đoàn Uyên một khúc, đối với Đoàn Uyên y phục của Cố Vân Đông quá rộng.
Trái lại y phục của Đồng Thủy Đào thì vừa phải, nhưng chất liệu vải chắc chắn không phù hợp với Đoàn Uyên, nha đầu kia gần đây thích ăn mặc đơn giản gọn gàng, mặc kiểu gì thoải mái nhất là được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT