Đồng Thủy Đào hơi thất vọng, nàng còn tưởng bọn người này có thể đột phá phòng tuyến của cô gia và Thiệu Văn, chạy đến trước mặt nàng, để nàng có thể một chân đạp bay bọn chúng.
Đáng tiếc, mấy kẻ này cũng quá vô dụng rồi.
Nàng ấy tiếc nuối lắc đầu, kìm nén cảm xúc, đứng bên cạnh tiểu thư.
Cố Vân Đông liếc nhìn nàng ấy, khóe miệng khẽ cong lại, tính tình bạo lực này không biết giống ai. Đồng Bình và Giang thị rõ ràng đều rất nhẹ nhàng nha.
Thiệu Thanh Viễn từ trên cao nhìn xuống năm kẻ bị đánh gục trên mặt đất kia: "Hiện tại còn muốn lục soát xe ngựa của chúng ta không?"
Thiệu Văn cũng ngồi xổm trên đất, thò tay nắm lấy cổ áo của một tên: "Đúng vậy, hiện tại còn muốn lục soát xe ngựa không? Ta thấy các ngươi căn bản chẳng phải đang muốn tìm người, rõ ràng là thấy chúng ta ít người dễ ức hiếp, muốn chiếm tiện nghi."
"Không có không có." Năm kẻ kia không còn vẻ hung hăng càn quấy như lúc nãy, liên tục xin tha: "Chúng ta thật sự đang tìm người, chúng ta tận mắt nhìn thấy nàng ta chạy về phía bên này, cho nên mới. . ."
"Phi, sao ta không thấy ai? Ta chỉ thấy các ngươi chạy về phía bên này. Vừa đến đã muốn gây phiền phức cho bọn ta, tâm trạng vui vẻ ăn uống dạo chơi trong tiết thanh minh của chúng ta, đều bị các ngươi làm hỏng."
"Không . . ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT