Tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên mở to hai mắt, mạo danh, giả mạo?
Cố Vân Đông cảm thấy buồn cười: "Ai nói cho ngươi biết Thiệu đại ca là kẻ giả mạo?”
Chu tộc trưởng: "Các ngươi thật đúng là không thấy quan tài không đổ lệ." Ông ta nháy mắt với Chu Tiến Quý.
Chu Tiến Quý rất nhanh đã dẫn một người đi tới phía trước, rất đắc ý giới thiệu: "Vị tiểu ca này, là người của Khâu phủ trong huyện thành, thiếu gia Khâu phủ đã tự mình hỏi huyện lệnh đại nhân, đại nhân chính miệng nói ngươi là giả mạo."
Thiệu Thanh Viễn: "..." Hắn rất xác nhận huyện lệnh chưa từng nói những lời này, thật sự.
Hắn nhìn về phía hạ nhân Khâu phủ kia, người kia không hiểu sao lại có chút không dám đón nhận ánh mắt của hắn.
Nhưng dưới ánh mắt tha thiết chờ mong của đám người Chu Tiến Quý, hắn vẫn rất kiên định gật đầu: "Không sai, ngự phù kia của ngươi kỳ quái, ngươi căn bản không phải là mệnh quan triều đình gì, ta khuyên ngươi vẫn là..."
“Nói láo." Một tiếng quát lớn, mạnh mẽ cắt đứt lời hắn nói.
Hạ nhân kia có chút mất hứng, cau mày quay đầu lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT