Vị lão đại kia nhướn mày, một tay đẩy bài cửu ra, ngẩng đầu hỏi hắn: “Có người đi xem nhà sao? Có nhìn ra là người nào không?”
“Họ Tiền dẫn theo ba người, một nữ hai nam, trong đó có một nam nhân bị què ngồi trên xe lăn được người ta đẩy đi.”
“Người què?” Vị lão đại kia vuốt vuốt cằm mình, tặc lưỡi, một lúc sau mới nói với hắn: “Tiểu Lục ngươi nhìn xem, xem trong bọn họ là ai muốn thuê nhà, hay là cả ba người đều muốn ở lại. Đợi khi nào bọn họ giao tiền thuê nhà xong xuôi, chung ta sẽ tới cửa đòi tiên bảo kê.”
“Được rồi, ta lập tức đi ngay.” Tiểu Lục phấn khích, xoa xoa hai tay vô cùng vui vẻ chạy ra ngoài.
Hắn đi rất nhanh, không bao lâu đã nhìn thấy mấy người Cố Đại Phượng đang đi vào căn nhà thứ ba.
Tiểu Lục vội vàng bước lên mấy bước, đứng ở ngoài cửa nghe ngóng đông tĩnh bên trong.
Chủ nhà đang giới thiệu căn nhà: “Ngôi nhà này là của thúc ta. Lúc trước ông ấy sống ở đây cùng với vợ mình, gần đây bọn họ mua nhà lớn hơn chuyển đi nơi khác ở, nên căn nhà này đang bỏ trống. Bởi vì bọn họ luyến tiếc không muốn bán căn nhà cũ này, cho nên mới định cho thuê. Căn nhà này không lớn, chỉ có hai gian phòng, bên này là nhà chính, cách vách bên kia là nhà bếp và nhà xí, còn có một cái kho hàng nhỏ, có thể dùng để cất chứa mấy đồ đạc lặt vặt gì đó. Tuy sân không lớn, nhưng hai bên góc tường vẫn trồng được một ít loại rau dưa nhỏ.”
“Còn cả đồ đạc trong nhà, đều để lại cho các ngươi dùng, nhưng mà bàn ghế có chút cũ. Nếu các ngươi không cần, thì ta sẽ mang đi, nếu muốn giữ lại thì chỉ cần sửa chữa một chút là có thể dùng, không có vấn đề gì lớn.”
“Ra khỏi cửa chính là một con sông, đi thêm hai mươi mấy mét về phía bên trái sẽ có một thềm đá để đi xuống, không cần lo về việc giặt rũ quần áo. Đúng rồi, các người định ở mấy người?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT