Vệ thị kêu đau, lập tức sững người, vội vàng hỏi: "Vì sao ạ?"
"Bởi vì ngươi ngu xuẩn, còn không biết tự mình hiểu lấy." Chu thị cười lạnh: "Nếu như Cố gia không nhận 100 văn tiền kia, cha ngươi không an lòng, nam nhân nhà ngươi không an lòng, nhị đệ của ngươi cũng không an lòng, đến lúc đó dứt khoát đừng làm việc ở Cố gia nữa."
"Làm sao đến mức ấy?" Nào có nghiêm trọng như vậy, Vệ thị vẫn không để bụng.
"Sao mà không, xe ngựa kia của Cố gia là để đón Vân Thư và Nguyên Trí đi học đường, dựa vào đâu phải chở thêm hai người. Lúc trước vì đưa đón Ngưu Đản, xe ngựa còn phải chạy đến thư viện Đông Nghĩa, hai học đường cũng không gần nhau. Ngưu Đản và Vân Thư là bạn tốt, lúc này Cố gia mới thuận đường đưa đón đấy, nhưng em dâu ngươi vì phần tình nghĩa này, thỉnh thoảng sẽ tặng cho bọn họ ít trứng gà rau quả. Hiện tại tốt rồi, cả hai đứa trẻ nhà chúng ta đều phải đi học ở huyện thành, kết quả ngươi cảm thấy đây chỉ là việc thuận tiện thì làm, ta cho ngươi biết, thế này gọi là được một tấc lại muốn tiến thêm một thước đấy. Nếu người trong thôn đều học theo thì sao hả? Ai đi huyện thành đều chỉ nghĩ đây là việc tiện đường mà thôi, thế thì xe ngựa của Cố gia thành cái gì? Hậu quả kia ngươi có nghĩ tới không?"
Trách không được con trai lại nói để Vệ thị chờ trong nhà, lại bảo mình phải dạy nó cách đối nhân xử thế.
Con dâu trưởng này quá không biết điều rồi.
100 văn tiền còn cằn nhằn tính toán chi li, nó cũng không nghĩ đến việc, nếu nhà bọn họ và Cố gia không chung sống hòa thuận ngươi tới ta đi như thế, Vân Đông còn xem xét cho Tiến Tài làm chưởng quầy hay không?
Vệ thị bị mẹ chồng liếc nhìn, không dám nói thêm lời nào, cụp mắt xuống lại nhìn thấy cảnh em dâu Tống thị ở một bên có vẻ hả hê tươi cười, Vệ thị lập tức tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Tống thị uốn éo eo, đi vào nhà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT