Vậy chiếc khăn này chắc chắn không liên quan đến nhà họ Đào.
Chỉ với việc Đào lão gia và Đào lão phu nhân chán ghét Đào Yển, chắc chắn sẽ không cho hắn dùng loại vải quý hiếm như vậy, ít nhất trước khi Đào Yển bị bắt đi, khăn tay này tuyệt đối không rơi vào người hắn
Đây là của Thiệu Thanh Viễn.
Mà trên khăn tay thêu chữ ‘Thiệu’, vậy thì tìm từ người họ Thiệu đi, cha của Thiệu đại ca có khả năng mang họ Thiệu.
Trong lòng Cố Vân Đông có manh mối, cuối cùng cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Cô nhét khăn tay lại trong tay áo, vừa ngẩng đầu đã thấy Bành Trọng Phi đang nhìn cô cười: “Cố cô nương, ngươi còn vấn đề gì nữa không?”
“Không còn nữa.” Cố Vân Đông cười tủm tỉm nhìn hắn, muốn nhìn xem rốt cuộc hắn muốn nói gì.
Bành Trọng Phi thầm thở ra một hơi: “Vậy chúng ta ăn chút gì đi, sao tiểu nhị còn chưa mang đồ ăn lên, cũng đã hơn nửa ngày rồi.” Nói xong bắt đầu chỉ trích Liễu Duy: “Ta nói này, tốc độ của tửu lâu nhà ngươi không được rồi, cũng chỉ có ta khoan dung độ lượng mới có thể dung túng, không so đo với ngươi, nếu gặp phải khách nhân thô lỗ đã đạp bàn chỗ các ngươi rồi.”
Liễu Duy hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đứng lên: “Nào, nào, tới đi, ngươi đập đi. Ngươi thấy tửu lâu nhà ta làm ăn tốt nên ngươi ghen ghét đúng không? Không phải ngươi nói mời khách sao? Nhìn ngươi sốt ruột giống như ta chiếm tiện nghi của ngươi vậy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT