Cố Vân Đông càng nghĩ manh mối trong đầu càng rõ ràng.
Nếu mọi chuyện trở lại điểm ban đầu, gạt bỏ mọi manh mối liên quan tới Đào gia, như vậy…… Thứ duy nhất có thể chứng minh thân thế của Thiệu Thanh Viễn, có lẽ chính là chiếc khăn tay bị hai vợ chồng Lý Đôn Tử giấu đi.
Vậy khăn kia chính là của Thiệu Thanh Viễn, là của người nhà hắn cho hắn.
Nhưng tại sao Lý lão đầu lại làm như vậy? Chỉ có thể chứng tỏ hắn có thù oán với Thiệu Thanh Viễn, hoặc là có thù oán với người nhà Thiệu Thanh Viễn.
Con ngươi của Cố Vân Đông càng ngày càng sáng, bọn họ có thể bắt đầu từ phương diện này.
Giờ này khắc này, tâm tình của cô đột nhiên trở nên sáng ngời.
“Cũng là vận khí của ta tốt, lúc tìm được một nửa thì vừa hay đại ca cũng đang tìm ta.” Đào Yển còn tiếp tục nói: “Lúc này ta mới biết thân thế của mình, chờ sau khi xác nhận mới trở về Đào gia.”
Cố Vân Đông phục hồi tinh thần, gật đầu nói: “Tam công tử đây là khổ tận cam lai, chắc chắn sẽ hạnh phúc đến cuối đời.”
“Ha ha ha, mượn lời tốt lành của ngươi.” Đào Yển cười nói: “Đại ca ta quả thật đối xử với ta rất tốt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT