Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt cả phòng an tĩnh lại.
Ngoại trừ Trần Lương, những người khác đều hơi cúi đầu xuống.
Đúng vậy, lúc trước Thiệu Thanh Viễn sống khổ sở bao nhiêu? Tất cả bọn họ đều biết điều đó.
Bởi vì hắn đối với ai cũng mặt lạnh, ai đắc tội hắn cũng không có kết cục tốt, lúc hắn động thủ căn bản không phân biệt ngươi là tiểu hài tử hay là người già. Cho nên toàn bộ người trong thôn đều tránh xa hắn, nhất là người làm cha mẹ, đều cảnh cáo đứa nhỏ nhà mình cách xa hắn.
Thiệu Thanh Viễn cũng không phải loại người lấy ơn báo oán, hắn vốn đã lãnh tình, chuyện mặc kệ sống chết của người trong thôn hắn hoàn toàn có thể làm được.
Trong nháy mắt, thôn dân ở đây đều hối hận vô cùng.
Trần Lương thầm thở dài một hơi, lại nói: "Thanh Viễn không hề nhỏ nhen như các ngươi nghĩ, hiện giờ không phải quan hệ đã hòa hoãn sao? Nếu các ngươi thật sự cảm thấy có lỗi với hắn, về sau đối xử với hắn tốt hơn một chút, quan tâm hắn nhiều hơn, có cái gì cần hỗ trợ thì đi giúp đỡ, vậy cũng không khó xử nữa."
Những người khác vội vàng gật đầu: "Chúng ta đã sớm không coi hắn là sói con nữa, thật sự."
Lời này là sự thật, từ sau khi Thiệu Thanh Viễn đính hôn với Cố Vân Đông, hắn cũng trở nên có tình người hơn nhiều. Thôn dân đi trên đường thấy hắn gọi một tiếng, hắn cũng sẽ đáp lời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT