Nhưng mà bọn họ vừa nói xong, cửa viện đã bị gõ.
Phùng Đại Năng vừa mới được nhắc tới đã đi vào, trên mặt mang theo vẻ hổ thẹn, nói với Trần Lương: "Thôn trưởng, thật xin lỗi”.
Trần Lương sửng sốt: "Sao vậy?"
“Phòng giường tập thể đều hết rồi." Hắn hỏi rất nhiều nhà trọ bình dân, người ta đều nói đã không còn phòng.
Không chỉ phòng tập thể không còn, ngay cả phòng cao cấp và phòng bình thường cũng không còn.
Trần Lương kinh ngạc: "Phủ thành lớn như vậy mà không có phòng ở?" Đây cũng không phải là thời điểm chạy loạn, sao lại...
Cố Vân Đông vừa rồi cũng nghĩ đến, chỉ là chưa kịp nói, Phùng Đại Năng đã trở về.
Nhìn thần sắc có chút lo âu của mấy người Trần Lương, cô nói: "Phủ thành hiện tại đang phòng ngừa bệnh đậu mùa, cho nên có rất nhiều dân chúng nghe tin mà đến. Không chỉ phòng tập thể không còn, chỉ sợ rất nhiều viện tử cho thuê cũng không còn trống nữa.”
Chuyện này cũng là không thể tránh khỏi, dưới phủ Tuyên Hòa có không ít huyện thành, những người nghe được tin tức, khẳng định đều có chút khẩn trương chạy đến phủ thành xác minh tin tức có phải là thật hay không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT