“Sau khi Hoàng Thượng tuyên bố phương pháp phòng ngừa bệnh đậu mùa, tất cả mọi người đều nghi ngờ, phương pháp phòng ngừa bệnh đậu mùa này có thật sự có tác dụng hay không, thật hay giả? Lỡ như là giả vậy chẳng phải là mất mạng sao?”
Thuyết thư tiên sinh tiếp tục: “Mặc dù Hoàng Thượng nhiều lần cam đoan tuyệt đối không thành vấn đề, đã có hơn ba bốn mươi người phòng bệnh đậu mùa thành công. Hoàng Thượng tận mắt nhìn thấy nhưng vẫn có không ít người còn nghi vấn.”
“Hoàng Thượng sốt ruột, chuyện này phải làm như thế nào đây? Phương pháp này sẽ tạo phúc cho dân chúng, đây vốn là chuyện tốt, nhưng không ai nguyện ý thử, chẳng phải là đang chà đạp phương pháp tốt như vậy sao? Hằng năm từng nhóm người mắc bệnh đậu mùa vẫn sẽ chết, trái tim Hoàng Thượng nhỏ máu, những người này đều là con dân của hắn, hắn muốn cứu mạng mọi người.”
Thuyết thư tiên sinh khàn cả giọng, phía dưới đã có người bắt đầu lau nước mắt, Hoàng Thượng quả nhiên yêu dân như con.
“Hoàng Thượng là một vị vua nhân từ cho nên tuy rằng trong lòng ông vô cùng sốt ruột, nhưng cũng không muốn ép buộc người khác phải thực hiện biện pháp phòng ngừa này, nhưng chuyện chẳng lẽ cũng chỉ có thể như vậy, không hề có tiến triển sao? Đúng ngay lúc này, nhị hoàng tử mười một tuổi, trịnh trọng quỳ gối trước mặt hoàng thượng, vẻ mặt kiên định nói, ‘ Phụ hoàng, nhi thần nguyện ý thử một lần, nhi thần chưa bị bệnh đậu mùa, vừa lúc có thể phòng ngừa bệnh đậu mùa. Đến lúc đó phụ hoàng mời bách quan và các bá tính tới cùng tận mắt chứng kiến, tất nhiên sẽ tin tưởng phụ hoàng.’”
Tiếng xôn xao vang lên, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.
Nhị hoàng tử? Nhị hoàng tử lại nguyện ý để bản thân mình làm thí nghiệm??
Lá gan này cũng quá lớn phải không?
Chẳng lẽ hắn không sợ sẽ thất bại sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT