Tầm mắt Cố Vân Đông lướt qua trước mặt bốn người, một lúc lâu sau, nhỏ giọng nói: "Vậy cháu… Nói thẳng?"
“Nói đi."
Ngay cả Thiệu Thanh Viễn cũng tha thiết nhìn cô, chính hắn cũng cảm thấy chủ ý này không tệ lắm, nhưng nếu Vân Đông nói không được, hắn sẽ tranh thủ thời gian nghĩ phương án khác.
Cố Vân Đông ho nhẹ một tiếng: "Chuyện xưa không thành vấn đề, chỉ là viết ra, không đủ hấp dẫn."
Đái tri phủ vội vàng nghiêng người về phía trước: "Chỗ nào không đủ?"
“Bá phụ, câu chuyện này chủ yếu kể cho dân chúng nghe. Dân chúng phần lớn không biết chữ, cho dù biết, đối với những từ ngữ quá thâm ảo cũng không thể hiểu được, nhất là những câu thơ này, chúng ta nghe hiểu, nhưng dân chúng không chắc có thể nghe hiểu."
Chuyện xưa mà, đương nhiên là phải đơn giản thẳng thắn, còn văn vẻ nho nhã, đó là làm văn.
"Nói vậy cũng đúng."
Đái tri phủ khẽ gật đầu, nghe Cố Vân Đông tiếp tục nói: "Kể chuyện vốn không giống làm văn, trong câu chuyện ngoại trừ sự thống nhất ra, còn phải tạo điểm nhấn thu hút ánh mắt mọi người, làm cho người ta chờ mong, suy đoán diễn biến tiếp theo. Hơn nữa câu đầu tiên đặc biệt quan trọng, tốt nhất là ngắn gọn dứt khoát, đánh thẳng vào chủ đề, từ ngữ quá mức trau chuốt hoa lệ, làm cho người ta nghe xong sẽ buồn ngủ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT