Biển Hán chỉ cảm thấy mắt của mình không đủ nhìn, khi thì nhìn chằm chằm mặt đất, khi thì nhìn theo hướng tay Cố Đại Phượng chỉ về phía phương xa.
Chân của ông đã tốt lên rất nhiều, mặc dù vẫn không thể xóc nảy quá mạnh, nhưng cũng không đến mức không thể cử động được.
Chỉ vì chăm lo cho chân của ông, vốn tính từ phủ thành trở về chỉ cần thời gian một ngày kết quả ước chừng đã kéo dài hai ngày.
“Ta nói với chàng, lát nữa thấy căn nhà thì đừng có ngạc nhiên, Vân Đông của chúng ta xây một căn nhà rất lớn, đặc biệt rộng rãi vô cùng đẹp đẽ, người nào thấy người đó thích.” Cố Đại Phượng nhỏ giọng tiến đến bên tai ông nhắc nhở.
Dù sao lần đầu tiên bà tới đây, nhìn thấy căn nhà gạch ngói gạch xanh lớn kia cũng ngẩn cả người.
Biển Hán cười gật gật đầu, lời này nàng cũng đã nói với ta rất nhiều lần rồi.
Không bao lâu, xe ngựa đã đến trước cửa Cố gia.
Có điều, dù Biển Hán đã sớm làm xong công tác chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn căn nhà lớn trước mặt ông vẫn ngẩn người.
Trách ông… kiến thức quá ít.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT