Hiện nay từ cửa thôn Vĩnh Phúc đi vào có hai con đường, nhưng đều không rộng rãi. Hơn nữa có một đoạn đường đặc biệt khó đi, có một chút lên dốc, còn hẹp, nhiều nhất chỉ có thể để cho một chiếc xe ngựa hoặc xe bò đi qua.
Trong xưởng hiện tại cần nhiều trái cây, mỗi lần bọn họ vận chuyển hoa quả, đều phải đi rất cẩn thận. Cô đã đi tìm hiểu, xe ba gác có thể đi qua đoạn đường đó, nhưng nếu ở hai bên xe ba gác có cột một giỏ, vậy thì không vào được.
Hơn nữa đồ đạc trên xe dễ dàng rơi rớt, vừa rơi đã bị hài tử trong thôn cướp về tranh nhau.
Mỗi lần hoa quả vận chuyển về thôn, đều là lúc tiểu hài tử cao hứng nhất, tất cả bọn chúng đều đi theo phía sau, trông mong nhìn chằm chằm, chỉ mong hoa quả kia rơi xuống đất.
Còn có một số thôn dân trong thôn khá bất mãn với việc xe ngựa Cố gia thường xuyên đi ngang qua cửa nhà bọn họ, nói trên đất đều là phân ngựa nhà bọn họ, mùi hôi thối bốc lên trời.
Những người này đương nhiên không dám nói trước mặt cô, nhưng sau lưng lại không ít lần nói thầm, chọc cho Đồng lão phụ thường xuyên đánh xe ngựa tức giận không thôi. Ngựa nhà bọn họ căn bản không ị ở trước cửa nhà người khác, đây là vu khống.
Nhưng không ai tin điều đó.
Cho nên con đường này, cho dù Cố Vân Đông muốn sửa, vậy cũng không có biện pháp, không thể phá hủy nhà người ta để mở rộng đường đi?
Trần Lương nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý, gật đầu mở miệng: "Quả thật không thích hợp. "

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play