Liễu Duy nhướng mày, không chút khách khí nhận lấy sự tán thưởng của cô.
Đùa chứ diễn kịch là nghề của hắn, hắn vô cùng chuyên nghiệp vô cùng thuần thục đấy.
Nhớ năm đó, Đào gia kia bị kỹ thuật diễn của hắn lừa mất mấy cửa tiệm.
“Nếu không ta giúp ngươi vẽ? Chỉ là, ta vẽ tranh không tốt lắm, ngươi nhìn xem cái đồ hộp ngươi vẽ, vừa thấy đã khiến cho người ta rất muốn mua, nhưng ta vẽ không ra, hay là, ta sẽ viết chữ?”
Hắn vừa dứt lời, con ngươi Tề Đình liền sáng lên, vội vàng chạy tới trước: “Đồ hộp gì, nhà các ngươi muốn mở cửa tiệm đúng không? Có phải là loại đồ hộp bán ở tửu lâu Cẩm Tú hay không?”
Cố Vân Đông hoảng sợ, gật gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy.”
Những người khác vừa nghe thấy là đồ hộp ở tửu lâu Cẩm Tú, lập tức thấy hứng thú, đứng ở cửa nghị luận sôi nổi.
“Loại đồ hộp ở tửu lâu Cẩm Tú? Có phải là thật hay không, trong nhà Cố huynh muốn mở cửa tiệm như vậy?”
“Không phải nói đồ hộp kia rất hiếm sao, tửu lâu Cẩm Tú cũng thường xuyên hết hàng?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT