May mắn thay, lần này bức chân dung dán ở trên mặt tường rất rõ ràng, không bị các bức chân dung khác che khuất.
Chỉ mong, những người đã gặp qua đại cô bọn họ, có thể nhìn thấy mấy bức chân dung này.
Trong biển người mênh mông này, tìm người thật sự quá khó khăn. Cũng không biết đại cô các nàng rốt cuộc đã đi về hướng nào, phủ Tuyên Hòa, phủ Khánh An, phủ Vạn Khánh, ở mấy địa phương này cô đều cho người dán mấy bức chân dung, cũng tìm người chú ý tìm kiếm, nhưng cho đến nay một chút tin tức đều không có.
Chỉ sợ các nàng trải qua biến cố kia đã không còn sống sót.
Không có tin tức, có lẽ đó cũng là một tin tức tốt.
Cố Vân Đông buông rèm xe xuống, nói với Đồng Thủy Đào đang đánh xe ngựa ở bên ngoài: “Đi thôi.”
Xe ngựa một lần nữa di chuyển, nhưng rõ ràng Tiểu Diên cảm nhận được tâm tình của Cố Vân Đông có chút không tốt.
Nàng cũng không tiện hỏi có chuyện gì, ngoan ngoãn ngồi một chỗ suy nghĩ một chút, dứt khoát nói: “Cố tỷ tỷ, ngày mai ta sẽ không đến nhà ngươi nữa.”
“Hả? Tại sao?” Quả nhiên Cố Vân Đông hoàn hồn, bị dời lực chú ý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play