Nhìn thấy trong sân có người lạ, người phụ nữ sững sờ một lúc, bối rối nhìn hai huynh muội Tô Trường Thuận.
Tô Trường Thuận vội vàng bước tới cầm lấy cái giỏ trong tay bà, bên trong giỏ đựng đầy quần áo, nặng đến mức có dầu vết hằn trong lòng bàn tay bà.
Thấy vậy, Tô Trường Thuận cảm thấy chua xót, nhưng hắn lại nhanh chóng mỉm cười, đặt cái giỏ sang một bên trên bậc thềm, nói với bà: “Mẹ, người đã về rồi. Đây là Trịnh thúc, mẹ cũng gặp qua rồi. Còn đây là Cố cô nương và Thiệu công tử, Cố cô nương mở một cửa tiệm ở phủ thành, muốn con đến đó làm tiểu nhị, con đã có việc rồi, từ nay mẹ không cần phải giúp người khác giặt đồ nữa.”
Kể từ khi Tô Trường Thuận mang tiếng là trộm cắp, cuộc sống của nhà họ Tô càng trở lên khó khăn.
Ngày ngày Tô Trường Thuận đều phải tìm việc rất vất vả, Tô Tinh thì ở nhà thêu thùa, mẹ Tô thì phải đi nhận quần áo về giặt thuê kiếm tiền. Mùa hè thì còn đỡ, sang mùa đông nước lạnh căm căm, tay mẹ Tô thường sưng tấy đỏ lên như một cái màn thầu, rất vất vả.
Như vậy nhưng vẫn không kiếm được mấy đồng.
Nhưng hôm nay, Tô Trường Thuận đã có một công việc ổn định, mẹ của hắn sẽ không cần làm những công việc vất vả như vậy nữa.
Mẹ Tô nghe thấy con trai mình nói có cô chủ đến tìm con mình gọi đến làm việc, toàn thân đều kích động, nhanh chóng xoa xoa bàn tay rồi mời Cố Đông Vân vào trong: “Chủ tiệm Cố, đừng đứng đây nữa, mau vào ngồi, cũng sắp tới cơm trưa rồi, mọi người cùng nhau ăn cơm đi. Ta sẽ đi mua chút đồ ăn, sẽ rất nhanh.”
Mẹ Cố quay người muốn đi, Cố Đông Vân liền giữ bà lại: “Thím không cần phải bận rộn như vậy, giờ ta còn có việc, phải đi rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT