Hiệu trưởng Tề Sơn nói xong, đã thấy Cố Đại Giang trưng ra vẻ mặt 'một lời khó nói hết' nhìn mình.
Ông nhíu mày: "Sao vậy, còn có vấn đề gì nữa à?”
Cố Đại Giang: "Nếu đối phương nhân thủ đầy đủ, ta lại chỉ có một mình, không có bất kỳ ai hay cái gì giúp đỡ, không có đồ bảo vệ tính mạng, càng không có chỗ ẩn thân, vậy cướp bắt vợ con ta uy hiếp ta làm gì? Trực tiếp dỗ dành một chút rồi trói ta luôn không phải là tốt rồi sao?”
"Phốc..." Cố Vân Đông vội vàng che miệng, yên lặng quay đầu nhìn một bức thư họa treo trên tường cách đó không xa.
Hừm, viết rất đẹp nhưng cô hoàn toàn không thể hiểu được, lại giả vờ rất nghiêm túc, say mê mà nhìn nó.
Những người khác: "..."
Một ngụm trà trong cổ họng hiệu trưởng Tề Sơn cũng nhồi ở trong cổ họng sững sờ tới mức quên cách nuốt xuống.
Ông bất chấp quay đầu nhìn về phía Cố Vân Đông, cười hỏi: "Tiểu nha đầu hình như một chút cũng không thèm để ý phụ thân mình rốt cuộc cứu ai trước, vậy không bằng, ngươi nói, nếu cha ngươi cùng mẹ ngươi đồng thời gặp phải nguy hiểm, ngươi muốn cứu ai trước?”
Chấp niệm của người này về việc ai rơi xuống nước quả thực quá là lớn đi?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT