Tính mạng của Lý lão đại xác thực không có gì đáng ngại, tuy nhiên tình trạng lại không được tốt lắm.
Ông ta bị đánh rụng ba cái răng, đại phu phải tìm răng chó khảm lên, ba cái răng này rất đắt, đại phu trực tiếp đòi ông ta hơn mười lượng bạc. Còn ti tỉ các loại phí tổn khác phía sau, càng khỏi bàn tới cái chân bị Thiệu Thanh Viễn giẫm gãy.
Cái chân kia bị giẫm gãy, từ nay về sau Lý lão đại chỉ có thể chống gậy đi lại, hoàn toàn không thể làm việc đồng áng.
Thanh danh của Lý gia ở trong thôn cũng nát bét, mặc dù không còn ai nói muốn trừng trị bọn họ, nhưng cũng không ai cam tâm tình quyện qua lại với bọn họ nữa. Bao thị đi tìm người khác mượn bạc, hầu như đều bị chặn ngoài cửa.
Ba huynh muội Lý Đại Bảo ở thôn Vĩnh Phúc cũng không có nổi một người bằng hữu nguyện ý chơi cùng bọn họ. Bởi vì Lý lão đại bị thương nặng nằm liệt trên giường, nên bây giờ mấy người Lý Đại Bảo cũng phải ra đồng làm việc, mỗi ngày không ngừng than khổ.
Còn ba nữ nhi đã xuất giá của Lý gia, nghe nói không một ai trở về thăm cha mẹ, thậm chí khi Bao thị tìm tới nhà, liền trực tiếp đóng cửa, không thấy một ai ở trong nhà.
Cố Vân Đông cảm thấy đây là báo ứng, nhìn xem, hài tử mà bọn họ nuôi nấng đều là bạch nhãn lang, đây mới gọi là bạch nhãn lang!!
Nếu như năm đó bọn họ đối xử với Thiệu Thanh Viễn tốt một chút thì không biết cuộc sống bây giờ sẽ tốt như thế nào, đáng đời.
Cố Vân Đông thở dài trong lòng, chỉ tiếc ông Lý chết sớm, không thể nhìn thấy một màn này, quá đáng tiếc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play