Tần Văn Tranh ngẩng đầu, nhìn thấy Cố Đại Giang không có chút động tĩnh nào, không khỏi sửng sốt một chút.
Cố Vân Đông kéo tay áo ông, Cố Đại Giang giật mình hoàn hồn, cũng vội vàng chắp tay chào hỏi: “Làm phiền truyền tin cho tiên sinh nhà ngươi, có Cố Đại Giang tới thăm hỏi.”
Tần Văn Tranh: “……”
Cố Vân Đông: “……”
“Khụ, cái kia, cha à.” Cố Vân Đông nghĩ đến ngày hôm qua hình như cha cô gọi phu tử của Vân Thư là lão tiên sinh, lập tức có chút dở khóc dở cười: “Người này chính là phu tử của Vân Thư.”
Cố Đại Giang đột nhiên mở to hai mắt, buột miệng thốt lên: “Phu tử của Vân Thư không phải là lão tiên sinh sao?”
“Cha, ai nói cho cha biết ngài ấy là lão tiên sinh?”
Cố Đại Giang dừng một chút: “Nhưng không phải con nói là mấy năm trước hắn là Trạng Nguyên sao? Ta có xem công báo, Trạng Nguyên của mười lắm năm qua, đều đã hơn 40 tuổi. Nhưng hắn mới……”
Ông dừng một chút, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhíu mày nói: “Nhưng thật ra có một người chàng trai thiên tài, xác thực mấy năm trước đã đỗ Trạng Nguyên. Nhưng thiếu niên họ Tần kia không phải đã chết vì bệnh sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play