"Vân Đông, Vân Đông, làm sao vậy?" Cố Đại Giang thấy cô không nói một tiếng nào, không biết đang suy nghĩ cái gì, có chút lo lắng lắc lắc cô.
Cố Vân Đông chợt phục hồi lại tinh thần, khi nhìn về phía Cố Đại Giang, cảm xúc trong lòng dâng trào, thật lâu không thể bình tĩnh lại.
Hồi lâu, cô mới hít sâu một hơi, nụ cười đặc biệt sáng lạn: "Cha, có cha ở đây, thật tốt.”
Cố Đại Giang toét miệng, sờ sờ đầu cô: "Lời này cha nên nói, Vân Đông, phụ thân rất may mắn, con đã vượt qua một kiếp kia, con còn ở đây, cha cao hứng không biết nói gì cho phải.”
Cố Đại Giang sợ nhất chính là nàng không thể vượt qua tử kiếp mười bốn tuổi.
Hiện giờ hết thảy đều đã qua, Vân Đông nhà bọn họ, về sau sẽ bình an, sống lâu trăm tuổi.
Cố Vân Đông để ông sờ đầu mình, mắt ngấn lệ. Thật tốt, thật sự, đây là cha mẹ cô, thân nhân của cô, cô không chiếm thân thể người khác, hết thảy, vốn là của cô.
Hóa ra, cô không phải là một người cô đơn.
Cách đó không xa, Tiết Vinh và Đồng Thủy Đào thấy hai người nói chuyện cũng có chút thương cảm, không khỏi liếc nhau một cái, cách xa, không đi phá hư.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play