"Thuốc gì cơ?"
"Một loại thuốc tên là Bạch Mộc Tử, cha yên tâm đi, con đã có manh mối rồi."
Tiết Vinh đứng ở sau lưng của Cố Vân Đông hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh sau đó hắn lại khôi phục vẻ bình tĩnh như thường ngày.
Cố Vân Đông khẽ liếc mắt nhìn qua hắn một cái, lúc này mới tiếp tục trò chuyện với Cố Đại Giang: "Chuyện của mẹ cha không cần phải lo lắng đâu ạ, việc này không thể gấp được, chờ khi nào tìm được Bạch Mộc Tử, thì sẽ không có việc gì xảy ra rồi."
Cố Đại Giang gật đầu: "Đúng vậy, không gấp, đã đợi lâu như vậy rồi, chờ thêm một thời gian ngắn cũng không có việc gì." Lại nói, cho dù cả đời nương tử không thể khôi phục được thì ông vẫn sẽ chăm sóc tốt cho nàng ấy.
Cố Vân Đông thấy cha mình có chút sầu não, cô liền nói sang chuyện khác: "Hiện tại tính tình của Vân Thư cũng hoạt bát hơn khi xưa nhiều, đệ ấy cũng đã đi học đường rồi."
Cố Đại Giang vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, ông hỏi cô: "Vân Thư đọc sách rồi sao?"
"Đúng vậy ạ, phu tử của hắn trước kia còn đỗ trạng nguyên nữa. Ngài ấy nhận học sinh cũng đều là những người có phẩm tính đoan chính. Trong học đường tuổi của đệ ấy nhỏ nhất nên được tất cả mọi người chiếu cố, hiện tại mỗi ngày đệ đệ đều vui đến quên trời quên đất luôn rồi."
Cố Đại Giang cười to, sắc mặt hiện rõ vẻ vui mừng: " Tốt, tốt, Vân Thư bắt đầu đọc sách biết chữ rồi, còn bái trạng nguyên làm thầy nữa, đây chính việc biết bao người nghĩ cũng không dám nghĩ tới đấy, tương lai sẽ có tiền đồ, chắc chắc sẽ có tiền đồ."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play