Vừa đến hậu viện, hắn liền không nhịn được mà nắm lấy tay cô. Hình như từ sau khi nắm được một lần, Thiệu Thanh Viễn sẽ luôn tìm cách nắm lấy tay cô.
Cố Vân Đông rũ mắt nhìn một chút, cũng không rút ra, chỉ cười như không cười liếc hắn một cái: "Muội đột nhiên nhớ tới một ít chuyện.”
“Chuyện gì vậy?” Thiệu Thanh Viễn cảm thấy bàn tay nhỏ bé của cô đặc biệt mềm mại, nắm lấy sẽ có cảm giác thỏa mãn, có chút yêu thích không thể buông tay.
"Huynh nói xem, có phải huynh cũng từng dùng chút thủ đoạn nhỏ hay không? Ví dụ như, ba con heo rừng biến thành hai con, rõ ràng có tiền nhưng ăn không ngon mặc cũng không tốt, cố ý đến trước mặt ta lắc lư?”
Da mặt Thiệu Thanh Viễn căng lên, động tác vuốt ve bàn tay nhỏ bé của cô cũng ngừng lại.
Hắn ngước mắt lên bắt gặp đôi lông mày nhướng lên của cô, nhỏ giọng nói: “Ta đúng là dùng chút thủ đoạn nhỏ” Tưởng Vĩnh Khang kia là làm chuyện bất chính.
"Không nghĩ tới huynh còn là người rất tâm cơ đấy."
Khóe miệng Thiệu Thanh Viễn xiết chặt: "Muội chán ghét?"
Chán ghét? Cũng không thể nói vậy, cô thậm chí còn có chút mừng thầm. Loại nam nhân trăm phương ngàn kế nghĩ biện pháp khiến cho mình chú ý này, vậy mà lại thỏa mãn lòng hư vinh nho nhỏ của cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT