Thiệu Thanh Viễn vẫn ôm chặt lấy cô như trước, mang theo cô cưỡi ngựa trở về.
Bọn họ đã chạy ra một đoạn đường rất dài, mấy người Dương thị chắc sẽ sợ hãi, lo lắng muốn chết.
Thiệu Thanh Viễn nghĩ vết thương trên tay cô cần phải xử lý thật tốt, không khỏi tăng nhanh tốc độ.
Nhưng mà chờ bọn họ nhìn thấy chỗ xe ngựa phía xa, sắc mặt lại đồng thời trầm xuống.
Bốn người A Miêu hoặc là ôm bụng hoặc che tay chân ngã trên mặt đất thống khổ rên rỉ, Thẩm Tư Điềm thì che chở Dương thị cùng Biển Nguyên Trí đứng ở bên cạnh xe ngựa, đề phòng nhìn người đối diện.
Trước mặt bọn họ có bảy người, một người nam nhân trung niên ăn mặc phú quý thoạt nhìn là chủ nhân, một nam hài hơn mười tuổi, có hai người cao lớn hẳn là hộ vệ, còn có hai xa phu, một nha hoàn, phía sau bọn họ cũng có hai chiếc xe ngựa.
Nhóm người này, chính là người lúc ấy lướt qua bọn họ.
Thiệu Thanh Viễn đuổi ngựa lên, bốn người A Miêu nhìn thấy bọn họ, ánh mắt sáng lên, cũng bất chấp đau đớn trên người, đứng lên lảo đảo chạy tới: "Công tử, cô nương, chính là hắn, chính là tiểu tử kia thổi một mũi tên vào mông Cuồng Phong, Cuồng Phong mới đột nhiên phát cuồng chạy đi. Chúng ta muốn ngăn cản bọn họ, nhưng đánh không lại..."
Hắn chỉ vào cậu bé hơn mười tuổi kia, tầm mắt sắc bén của Thiệu Thanh Viễn bắn mạnh về phía nó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play