Đám người Trì Trì một đường đi cũng không nhanh, nhưng rất phòng bị.
Cố Như Ý thật sự cảm nhận được cái gì gọi là quý nhân xuất hành, mỗi một chỗ đều có người làm chủ, cho tới bây giờ không cần lo lắng đến đích sẽ không có chỗ ở.
Bên cạnh nàng còn có nha hoàn, dọc theo đường đi gần như đều không cần nàng quan tâm, ăn uống cũng rất tinh xảo.
Nàng cùng nha hoàn một chiếc xe ngựa, có thể ngồi trên đệm chăn mềm mại, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, vừa nói chuyện phiếm vừa ăn. Buồn ngủ có thể nằm ngủ, khát bất cứ lúc nào cũng có trà để uống.
Sự tương phản mãnh liệt với lúc tới làm cho trong lòng Cố Như Ý càng thêm kiên định tin tưởng.
Nàng một ngày nào đó có thể thành sư phụ thêu, đến lúc đó lại đi xa, cũng có thể thoải mái tự tại như vậy.
"Biểu tỷ." Trì Trì cưỡi ngựa chạy tới, nói với Cố Như Ý đang tựa vào cửa sổ xe ngắm phong cảnh: "Qua một ngày nữa sẽ đến phủ Vĩnh Ninh, đến lúc đó đoàn xe sẽ dừng lại ở phủ thành một đêm. Nhưng đoàn xe sẽ không đi huyện Phùng, cho nên chỉ có đệ hộ tống biểu tỷ trở về.”
Cố Như Ý ngồi thẳng người lên, cười nói: "Phiền toái Trì Trì rồi.”
Trì Trì khoát tay: "Không phiền toái, ta cũng vừa vặn đi huyện Phùng xem một chút, ta cũng chưa từng đi qua.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT