Cố Vân Đông nhịn không được đưa tay chọc đầu hắn một cái: "Nếu không có lão gia tử, cha nuôi con cũng là cao thủ y thuật, con tội gì phải chịu nhiều tội như vậy?"
Tống Nham ấp úng không dám nói chuyện, ngoan ngoãn cúi đầu nghe mắng, một lúc lâu sau mới thấp giọng nói: "Thực xin lỗi, mẹ nuôi."
Nhìn bộ dạng này của hắn, Cố Vân Đông hừ lạnh một tiếng, không nói thêm nữa: "Được rồi, nếu đã tỉnh thì đứng lên trước, chúng ta đi ăn điểm tâm, con mê man một đêm, cơm chiều hôm qua cũng không ăn.”
Tống Nham gật gật đầu, vội vàng đứng lên rửa mặt.
Sau đó đi theo mấy người Cố Vân Đông đến phòng khách, vừa vào cửa, mới phát hiện trong phòng khách có không ít người, mọi người hình như đều đang chờ hắn.
Bước chân Tống Nham dừng một chút, vẫn là Vãn Vãn chạy tới, nắm lấy tay hắn kéo vào bên trong: "Tống Nham ca ca mau tới đây ăn cơm, mẫu thân nấu cho huynh đồ ăn ngon nha, mau mau mau."
Những người khác ngồi trong phòng khách cũng đứng lên, Cố Vân Thư đi tới trước mặt hắn, cười nói: "Nhiều năm không gặp, đã lớn như vậy rồi."
Năm đó khi Tống Nham đi theo Lê Hoàng đến kinh thành, cũng từng có thời gian ngắn ở chung với đám người Vân Thư Khả Khả.
Tuy rằng thời gian không dài, hơn nữa Vân Thư Khả Khả lúc ấy tuổi cũng không lớn, nhưng Tống Nham là con nuôi của Cố Vân Đông, đó chính là vãn bối của bọn họ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT