Tiểu Lộ kẽ hít hà một tiếng, nàng ngẩng đầu nhìn dọc theo cánh tay, lập tức nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Hà Sa.
Nàng ngơ người: “Ngươi làm sao thế?”
Toàn thân Hà Sa run rẩy, gắt gao túm chắt lấy cánh tay Tiểu Lộ, nhìn như sắp khóc đến nơi.
“Sao, sao lại thế này? Trước đó ta còn chỉ cho Như Ý một ý định ngu xuẩn. Ta phải làm sao bây giờ a?”
Tiểu Lộ lập tức phản ứng lại đây, vội vàng an ủi nàng: “Đừng hoảng, chuyện này cũng chỉ có mấy người chúng ta biết thôi, không ai nói ra, sẽ không tạo thành hậu quả gì nghiêm trọng đâu. Bây giờ chỉ có mình chúng ta biết, sau này đừng nhắc lại là được.”
Hà Sa hoảng hốt gật đầu: “Đúng đúng đúng, thân càng thêm thân gì đó, không thể thực hiện, không thể thực hiện.”
Nhưng ngay sau đó, nàng lại mở to hai mắt nhìn: “Nhưng, Như Ý đã nói với hầu phu nhân chưa? Nếu, nếu không ngươi nói xem, sao bỗng dưng vị Lôi cô nương kia lại đưa ra đề tài đó vào lúc này? Trước kia cũng chưa thấy ai nhắc qua.”
Lâm nương tử đứng gần đó, đương nhiên cũng nghe thấy, lập tức vỗ nàng: “Đừng có mà suy nghĩ vẩn vơ, ngươi cũng đề cao bản thân quá rồi. Ngươi không thấy Lôi cô nương lấy ra một đống thư tịch sao? Hiển nhiên là nàng đã sớm chuẩn bị rồi, có liên quan gì đến ngươi đâu chứ? Nếu bắt đầu từ lúc ngươi nói, liệu có kịp không?”
Hà Sa nghe cũng cảm thấy có đạo lý, cuối cùng chậm rãi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play