“Các vị khách mời, hoan nghênh tới Thịnh Huệ Viên, tham dự đại hội nghiên cứu y thuật ba năm một lần. Ta không nói nhiều lời dư thừa nữa, chắc mọi người cũng đã biết ý nghĩa của đại hội lần này rồi. Hiện tại ngay tại đại sảnh này đều là những vị đại phu y thuật cao minh không quản xa ngàn dặm chạy tới. Kế tiếp, bọn họ sẽ giảng giải và thảo luận những phương pháp chẩn trị những ca bệnh mà mình qua gặp mấy năm nay.”
Thiệu Thanh Viễn không nói nhiều, lời dạo đầu cũng là đơn giản đến không thể đơn giản hơn, mọi người còn tưởng rằng ít nhất phải đợi mười lăm phút, ai biết mới nhoáng một cái hắn đã đi xuống.
Sau đó, Tống Đức Giang với tư cách nguyên lão và đại đệ tử Bạch Ung lên đài.
Ông là viện đầu Thái Y Viện, thân phận cao, nhưng ông lại không thể lên đài giảng giải ca bệnh giống như những vị đại phu khác. Dù sao rốt cuộc người mà ông chữa bệnh không phải quý nhân trong cung thì chính là gia đình quyền quý trong kinh thành, bệnh tình của những người này đều phải giữ bí mật, nếu ông dám tiết lộ một chút, vậy đừng nghĩ đến việc sống nữa.
Nhiệm vụ chủ yếu của Tống Đức Giang là đại biểu cho sự ủng hộ của hoàng đế đối với đại hội lần này. Ông cũng không nhiều lời, giống như Thiệu Thanh Viễn chỉ nói có vài câu, ông mà nói nhiều lại giọng khách át giọng chủ.
Tống Đức Giang xuống đài, đến lượt Vưu Lễ vẫn luôn tranh cường háo thắng đi lên. Hiện giờ tuổi tác hắn đã lớn, nhưng tinh thần vẫn rất tốt.
Tính tình hắn vẫn cố chấp như cũ, nhưng về phương diện y thuật lại rất nghiêm cẩn.
Mấy năm nay ra ngoài, hắn cũng đã gặp phải vài ca bệnh nghiêm trong, đây chính là trọng điểm bài phát biểu của hắn lần này.
Đại sảnh nhanh chóng vang lên tiếng nghị luận, không chỉ đại sảnh mà các tân khách trên lầu cũng có thể tham dự thảo luận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT