Bởi vậy bộ khoái kia vẫn nhắc nhở một câu: “Hôm nay có vài tên trộm lén lút trong thành, tốt hơn hết là Liễu tiểu ca đừng dắt hai đứa nhỏ chạy lung tung để tránh gặp nguy hiểm. Có điều các người cũng không cần quá hoang mang, ta sẽ nhanh chóng bắt những tên tội phạm đó về quy án.”
Liễu An lập tức gật đầu: “Được, ta biết rồi.”
Bộ khái kia sắp đi thì Trì Trì nhanh chân chạy tới nói: “Ta có nghe thấy một câu bọn họ nói.”
Bộ khoái sửng sốt, mắt sáng lên: “Nói gì?”
“Bọn họ nói, có một chỗ tốt, giấu ở đó sẽ không có ai lục soát, đúng, không sót chữ nào, chính là câu này.” Hại hắn tưởng rằng bọn họ có kho báu nào hoá ra là bản thân họ nói, ai da.
Bộ khoái chắp tay: “Đa tạ.” Sau đó lập tức đuổi theo người phía trước.
Trì Trì thấy bóng dáng hắn dần biến mất, có phần ngậm ngùi nói: “Đáng tiếc ta vừa tới phủ Tuyên Hoà, không quen thuộc nơi đây, nếu không thì chắc chắn ta sẽ đoán ra nơi bọn chúng ẩn náu.”
Nói rồi cậu nhóc nghiêng người nhìn Liễu An bên cạnh. Người vừa nãy vỗ ngực cam đoan rằng mình hiểu rõ từng phố lớn ngõ nhỏ của phủ thành: “…” Cảm nhận rõ rệt.
Có điều cậu nhóc nín thở suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được chỗ bọn chúng chỉ là nơi nào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT