Lôi Kỳ cũng có người nhà, thứ nhất mẫu thân nàng Hàn thị tuổi không lớn lắm, thân thể cũng xem như khỏe mạnh, có thể tự chăm sóc bản thân.
Thứ hai Lôi Kỳ còn có một người đệ đệ là Lôi Nham, bà ấy luôn có người ở bên cạnh nên không đến mức sẽ mất cân bằng khi nữ nhi rời đi.
Nhưng bà nội Lỗ thì khác, bà ấy lớn tuổi rồi, Lỗ Huyên mà đi để lão nhân gia một mình ở cũng không thể yên tâm.
“Sư phụ.” Lỗ Huyên tiến lên một bước: “Con muốn đưa bà nội đi cùng tới phủ Tuyên Hòa.”
Thiệu Thanh Viễn nhướng mày: “Ngươi nghĩ kĩ chưa? Bà nội ngươi cả đời sống ở kinh thành, già cả rồi còn phải đến một nơi xa lạ, đối với bà ấy mà nói khả năng sẽ không thích ứng được.”
Lỗ Huyên nói: “Đây cũng ý của bà nội con. Bà ấy nói chỉ cần chúng con ở bên nhau thì đi đâu cũng là nhà.”
Điều hắn không nói chính là thật ra bà nội hắn sống ở đây cũng không yên ổn. Tuy có thúc thúc bá bá nhưng bọn họ chỉ muốn hút máu chiếm tiện nghi của bọn họ, bá nương thím cứ hai ba ngày lại tới bới móc.
Lúc hắn mới vừa bái sư, bởi vì thân phận của sư phụ nên nhóm thúc bá nhóm không dám đắc tội hắn, thậm chí còn muốn lấy lòng.
Nhưng sau này sư phụ bị chuyển đến huyện Tĩnh Bình, ai biết chuyện đều biết là sư phụ mang trong mình nhiệm vụ quan trong. Nhưng thúc bá hắn chỉ là dân thường, sao có thể hiểu những chuyện này được. Bọn họ cảm thấy sư phụ đã thất sủng, bị ghét bỏ, rất có khả năng sẽ phải ở lại biên cảnh cả đời, không thể tiếp tục chống lưng cho Lỗ Huyên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play