Những tiểu nhị kia ngươi một lời ta một câu, tất cả đều kích động hận không thể nói ra hết những kiến thức học được trong khoảng thời gian này.
Tần Văn Tranh cùng Tô Dực đứng ở mép hậu viện nghe được sắc mặt phức tạp.
Có vài thứ, tận mắt nhìn thấy tự mình trải qua sẽ có hiệu quả hơn người khác kể lại khuyên giải.
Sự thật này, rõ ràng đều là đạo lý bọn họ hiểu được.
Chẳng lẽ không ai nói với mấy người này sao? Khẳng định là đã nói qua, nhưng đối với bọn họ quá xa xôi, nghe một chút thì thôi. Hiện giờ bọn họ tận mắt nhìn thấy mới là tạo ra ấn tượng cực lớn.
Những thư sinh kia vì khoa cử mà đi kết bạn du lịch, vì sao dân chúng không thể? Có một cơ hội tốt như vậy, bọn họ đã gặp qua thiên địa bên ngoài, biết được khuyết điểm của mình, có lẽ sẽ nhụt chí, nhưng cũng có nhiều người thay đổi tư tưởng cũ kỹ, càng ngày càng cố gắng phát triển.
Ngay cả khi bọn họ không thể làm điều đó, họ sẽ nói với thế hệ tiếp theo, để con cháu cố gắng hơn.
Tần Văn Tranh đột nhiên cười một tiếng: "Là tầm mắt của chúng ta quá nhỏ hẹp." Không phải không hiểu, là không nghĩ tới sẽ có hiệu quả như vậy.
Mấy năm nay ở kinh thành cùng đám hồ ly gian xảo kia tranh đấu gay gắt, ngược lại đã bị che mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT