Thiệu Vũ còn vội vàng hơn ban ngày, gõ cửa Cố Vân Đông, câu đầu tiên tiến vào chính là: "Phu nhân, có thể có tung tích của Tống Thụy Thư.”
Cố Vân Đông ngẩn ra, kinh ngạc nhìn về phía hắn: "Ngươi nói thật sao?”
Thuộc hạ vẫn nhìn chằm chằm bố trang Bàng thị, sau khi trời tối, Bàng Lãng kia từ trong cửa hàng đi ra. Sau đó hắn một mình đi về phía con đường phía sau Thẩm gia, đi đến một tiểu viện tầm thường. Khi đó xung quanh đều không có ai đi lại, cũng không ai nhìn thấy Bàng Lãng đi vào viện kia. Nhưng thuộc hạ nghe được tiếng nói của một nữ tử, chắc trong viện có một nữ tử ở.”
Cố Vân Đông nhịn không được đứng lên, luôn cảm thấy có chút không chân thật.
Cô vốn còn tưởng rằng tra chuyện này rất gian nan, vậy mà đã có tung tích?
Bình tĩnh một chút, trước tiên hỏi rõ ràng đã.
“Ngươi hoài nghi nữ tử kia chính là Tống Thụy Thư?”
Thiệu Vũ gật đầu: "Thuộc hạ nghe thấy Bàng Lãng gọi nàng ta là A Thư." Cũng không biết là A Thư, hay là A Thục.
Nhưng từ hành vi hôm nay của Bàng Lãng mà xem, khả năng Tống Thụy Thư rất lớn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play