Lê thị thấy thế, nhịn không được nở nụ cười, tâm trạng có chút nhẹ nhõm lạ thường.
Nàng lau tay, dẫn Hồng Diệp và Thiệu Võ đến phòng bếp.
Nhóm người trong tiểu viện vẫn để mặc Cố lão đầu và Cố Phát Nhi kêu gào ngoài cửa.
Hàng xóm cách vách tò mò ngó đầu ra ngoài nhìn, thấy vậy Cố lão đầu sĩ diện cứng đờ mặt mày, khó chịu kéo Cố Phát Nhi rời khỏi hẻm Cao Thăng.
Mấy tháng nay lão ta ăn không ngồi rồi, lại chẳng quen biết ai ở phủ thành, nên muốn tìm hàng xóm tán gẫu.
Nhưng những người này đã là hàng xóm với nhau mấy chục năm, lại đều là người trong thành, tất nhiên khinh thường Cố lão đầu đến từ nông thôn. Bọn họ chẳng những không muốn qua lại, mà còn hay chỉ chỉ trỏ trỏ ông ta.
Cố lão đầu không chịu yếu thế, vì thế ông ta giả vờ hữu ý vô tình nói nhi tử mình vừa tài giỏi lại hiếu thuận, đối xử với ông ta tốt vô cùng, là ông ta tích đức từ đời trước nên về già mới có phúc thế này.
Nhưng bây giờ thấy ông ta bị người ném ra ngoài, nếu hàng xóm biết chuyện, kiểu gì cũng sẽ chê cười lão ta.
Cố lão đầu kéo Cố Phát Nhi đi thẳng ra khỏi con ngõ nhỏ mới dừng lại, mí mắt lão ta run rẩy, trong mắt tràn ngập oán hận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT