Cố Vân Đông đứng im tại chỗ không nhúc nhích, cánh cửa sương phòng bên trái mở ra, Cố Phát Nhi cùng Cố lão đầu bước ra ngoài với vẻ mặt âm trầm, liếc mắt liền nhìn thấy Cố Vân Đông.
Hai người lập tức nhăn chặt mày, Cố Phát Nhi nhanh chóng rời ánh mắt nhìn về phía Lê thị đứng ở nhà chính, hắn cả giận nói: “Ngươi làm sao thế hả? Sao lại tùy tiện cho người lạ vào nhà? Ngươi không cản bọn họ lại thì thôi còn mặc kể để bọn họ ở bên ngoài nghe lén chúng ta nói chuyện, đầu óc ngươi có vấn đề gì hay không?”
Lê thị bị mắng thì co rúm lại, vội vàng bế Tiểu Như Ý cũng đang bị dọa sợ lên, mấp máy môi nhìn về phía Cố Vân Đông.
Cố Vân Đông cười lạnh: “Ta thấy người đầu óc có vấn đề là ngươi mới đúng, đã ăn nhờ ở đậu rồi mà còn muốn tính kể chủ nhà, ngươi đúng là thứ chẳng ra gì.”
Cố Phát Nhi giận dữ: “Tiểu tiện nhân này, ngươi là ai? Chuyện nhà ta đến lượt ngươi quản à?”
Cố Vân Đông nhấc chân đá một cước: “Ngươi nói ai là tiểu tiện nhân?”
“A……” ‘ Rầm’ một tiếng Cố Phát Nhi quỳ rạp xuống đất, đau đớn ôm lấy cẳng chân của mình, hung ác trừng mắt nhìn cô.
Sắc mặt Cố lão đầu đại biến hoảng sợ: “Ngươi, ngươi làm gì thế? Chẳng những tự tiện xông vào nhà dân còn dám đánh người, ngươi không sợ……”
Giọng Cố lão đầu ngày càng bé, bởi vì lão ta thấy nữ nhân trước mặt này nhìn rất quen mắt. Một lát sau lão ta mở to hai mắt, có chút không chắc chắn hỏi: “Ngươi, ngươi là…… Vân Đông? Ngươi là Cố Vân Đông, đúng không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT