Cố Vân Đông nhìn về phía La Tương và Tiểu Hạnh, hai người cũng không biết vì cái gì, đối diện với tầm mắt của cô, thế nhưng cảm thấy có chút khiếp sợ.
"La lão gia, La phu nhân. " Cố Vân Đông mở miệng: "Chúng ta tuy rằng hôm qua quả thật ở cùng một chùa miếu cùng La đại cô nương, cũng xác thực từ trong miệng vị Tiểu Hạnh cô nương này biết được La phủ khắp nơi tìm đại phu. Nhưng hôm nay chúng ta tới đây, thật đúng là không phải La đại cô nương giới thiệu.”
Sắc mặt La Tương thay đổi, Tiểu Hạnh càng tức giận mở miệng: "Thiệu phu nhân, lời này của ngươi có ý gì? Làm sao ngươi có thể qua sông phá cầu như vậy? Nếu không phải ngươi báo danh hào phu nhân nhà ta, ngươi có thể vào được cửa La phủ không?"
Cố Vân Đông nhìn lướt qua Trịnh tiểu ca vẫn đứng ở phía sau: "Vậy các người phải hỏi hắn, chúng ta đến với hắn.”
Tiểu Hạnh bất ngờ quay đầu, nàng ta không biết Trịnh tiểu ca, lúc này nhíu mày: "Hắn? Hắn có thể dẫn các ngươi vào?"
Trịnh tiểu ca vừa nghe lời này thì không chịu được, vội vàng chen tới phía trước: "Ta dựa vào cái gì mà không thể?" Vừa rồi hắn muốn nói chuyện, La gia đại cô nương này bị gì vậy? Sao có thể cướp công lao của hắn?
Nếu không phải vì thân phận hắn không thể tiện tùy ý xen vào sẽ bôi nhọ thanh danh thiếu gia, hắn đã sớm miệng hét to rồi.
Trịnh tiểu ca hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía La lão gia, chắp tay nói: "La lão gia, Thiệu công tử là ta tìm tới, y thuật của hắn cao minh, kinh nghiệm phong phú, là Trương chưởng quỹ tự mình xác nhận qua. Nếu không phải Trương chưởng quỹ tạm thời có việc, ông ấy đã tự mình đưa tới. Hắn tới đây, là vì thiếu gia nhà ta mà tới.”
Dứt lời, còn ghét bỏ nhìn thoáng qua La Tương với Tiểu Hạnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT