Trịnh tiểu ca rất căm phẫn, vừa nói đến đã có lực.
"La cô nương quả thực không phân biệt nặng nhẹ, nhất định phải đi theo. Thiếu gia tính nói rõ ràng với nàng ta, đến lúc đó lại cho hộ vệ đưa nàng ta trở về. Các ngài cũng biết thiếu gia chúng ta tâm thiện, còn nhớ tới thanh danh của cô nương, cho nên hai người một mình ở một bên nói chuyện.”
Thiệu Thanh Viễn: "......" Tâm thiện cái quỷ gì, Đoàn Khiêm là lão hồ ly ngàn năm, có thể tâm thiện đến đâu?
Trịnh tiểu ca cảm nhận được tầm mắt không quá thân thiện, tốc độ nói lập tức tăng nhanh hai phần: "Kết quả hai người cách đó không xa nói chưa được mấy câu, trong rừng đột nhiên xuất hiện mấy con heo rừng, chạy về phía chúng ta. La cô nương còn ở đó kêu to, sau đó lôi kéo thiếu gia bỏ chạy, cứ như vậy đi tới đi lui, chờ hồi phục tinh thần, chúng ta đã mất dấu thiếu gia và La cô nương.”
“Lúc tìm được thì La cô nương đã hôn mê bất tỉnh. Thiếu gia nói, La cô nương là vì đẩy hắn ra nên bị rắn cắn, còn lăn xuống sườn núi rồi bị đụng vào đầu. Chúng ta vội vàng dẫn người xuống núi, đưa La cô nương đến y quán Huệ Dân tìm đại phu trị liệu, kết quả, nọc rắn đã được giải, nhưng người lại không tỉnh lại được. Đại phu nói chắc là đụng vào đầu gây ra, cũng không dễ động thủ, cho nên hiện tại còn chưa tỉnh lại.”
Trương chưởng quỹ cũng ở một bên gật đầu: "Quả thật là như thế, La cô nương đến nay hôn mê đã được năm ngày. Y thuật đại phu của y quán Huệ Dân chúng ta so ra kém các phủ đệ khác, ngay cả Vi đại phu có y thuật cao nhất cũng không dám dễ dàng động thủ.”
Bình thường đại phu của y quán Huệ Dân, ngoại trừ từ Bạch gia đi ra, cũng sẽ tuyển một ít đại phu ở địa phương. Bên này dù sao cũng là phủ thành giáp biên giới, đại phu y thuật tốt rất ít khi đi về phía này.
"Vậy Đoạn Khiêm hiện giờ đang ở La phủ?"
"Vâng." Trịnh tiểu ca dùng sức gật đầu: "Thiếu gia nói La cô nương là vì cứu hắn mới bị lăn xuống sườn núi, nhưng người La gia lại nói, là thiếu gia nhà ta đẩy La cô nương xuống. Lúc ấy bên cạnh hai người không có bất kỳ người nào, nên nói thiếu gia nhà ta nói dối. Nhất là La lão gia kia, lúc trước còn cùng thiếu gia nhà ta nói chuyện nhiều ngày, xưng huynh gọi đệ, kết quả lúc này mới mấy ngày, lập tức trở mặt không nhận người. Thiếu gia nhà ta bị giữ ở lại La phủ, La lão gia nói, La cô nương không tỉnh, sẽ không cho phép thiếu gia nhà ta đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play