Sắc trời còn sớm, phủ Lạc Châu đã náo nhiệt hẳn lên.
Thiệu Thanh Viễn ngồi trên xe, đánh xe ngựa chậm rãi đi về phía trước, vừa đi vừa đánh giá hoàn cảnh phủ thành.
Cố Vân Đông ngồi bên cạnh cửa xe, rèm xe vén lên, cũng nhìn xung quanh.
Phủ Lạc Châu rất nhiều người, đám người lui tới nối liền không dứt, cho dù đường phố rất rộng, nhìn cũng rất chật chội. So với kinh thành hay phủ Tuyên Hòa, nơi này còn có tiếng người huyên náo hơn.
Nhưng mà, lại không phồn hoa như các phủ thành khác.
Không nói kinh thành, còn kém hơn phủ Vĩnh Ninh cho dù mấy năm trước vừa trải qua đại nạn.wap.
Cố Vân Đông biết, đây là phủ thành gần biên giới nhất. Cho nên người qua lại rất nhiều, nhưng người chân chính có tiền, lại phần lớn lựa chọn định cư ở Giang Nam hoặc phụ cận kinh thành, nơi này giống như là một trạm phục dịch, cho người nghỉ ngơi, nhưng người chân chính có thực lực, phần lớn không muốn sinh sống ở nơi này.
Trừ phi là những người tổ tiên đời đời đều ở chỗ này, căn cơ cũng ở chỗ này, luyến tiếc người quê hương.
Kiến trúc phủ Lạc Châu cũng không giống với các châu phủ khác, phòng ốc nhìn mới hơn rất nhiều, cũng kiên cố hơn, nhưng rất thấp bé.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT