Cái hộp này rất nhỏ, so cái đưa cho Trình Phóng quả thực giống như đồ chơi vậy.
Thiệu Thanh Viễn mở hộp ra, mọi người nhìn thấy trong hộp đặt một ít bạc vụn, cùng với mấy chuỗi tiền đồng.
“Lúc trước, kho hàng trong thôn là do Liễu Đại Đức phóng hỏa, tổn thất đương nhiên cũng nên do hắn bồi thường. Đây là tất cả tài sản của Liễu Đại Đức, cộng lại có ba mươi lăm lượng bảy tiền sáu văn. Ta sẽ giao cho Thái trưởng thôn, để ông ấy chia cho những hộ lúc trước bị thiêu lương thực.”
Số tiền này, đương nhiên lấy từ tên đầu sỏ gây tội, nha môn sẽ không bồi thường thay.
Thiệu Thanh Viễn không biết số tiền này có đủ hay không, tóm lại đây là chuyện của Thái trưởng thôn, hắn tự nhiên sẽ phân chia tốt.
Kết quả người dân phía dưới nghe được lương thực lúc trước vậy mà lại có bồi thường, nhất thời vui mừng hoan hô.
So với chuyện nghe tin Lữ Thanh và Liễu Đại Đức bị chém đầu, bọn họ có thể nhận được một ít tiền chữa bệnh, bồi thường tiền lương thực cho bọn họ, mới là điều khiến bọn họ để ý nhất.
Vốn dĩ cho rằng, bọn họ chỉ có thể chịu lỗ, ai ngờ còn có thể có bạc.
Thiệu Thanh Viễn nói xong, sau khi đưa hộp nhỏ kia cho Thái trưởng thôn thì dẫn vợ con vào nhà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT