Ngược lại là A Mỹ, vội vàng phủ nhận: "Cái gì mà có giao tình với huyện thái gia? Căn bản là không có chuyện đó. Trình gia muốn rửa sạch tội danh cho mình, đương nhiên sẽ hắt nước bẩn lên người chúng ta, lời bọn họ nói làm sao có thể tin được? Nàng ta có chứng cớ gì chứng minh việc này là Đại Đức làm không? Lúc ấy tảng đá kia đang ở trong tay Trình Phóng, mọi người đều nhìn thấy.”
Hồ thị hung tợn nhìn chằm chằm nàng ta, ánh mắt đầy tia máu.
"Mọi người quả thật đều nhìn, lúc ấy người đứng ở phía sau Đại Đức và nam nhân nhà ta có không ít, ta không tin tất cả mọi người đều không chú ý tới tảng đá kia rốt cuộc là ai đập.” Hồ thị quay đầu, nhìn thôn dân thôn Đại Cốc, nặng nề dập đầu với bọn họ: "Ta cầu xin hàng xóm láng giềng, nếu có thấy được, cầu các ngươi đi ra thay nhà chúng ta làm chứng, nhà chúng ta thật sự là oan uổng!!"
Thôn dân Đại Cốc thôn hai mặt nhìn nhau, nhưng ai cũng không tiến thêm một bước.
Có lẽ là không dám đắc tội huyện lệnh, hoặc là không muốn sinh nhiều chuyện.
Nhưng đối với Hồ thị mà nói, đây là cơ hội duy nhất của Trình gia bọn họ, bởi vì Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông trước mặt là nhân vật lợi hại hơn huyện thái gia, lần này nếu không thể xử lại án sai, bọn họ chỉ có thể chờ chết.
Trong lòng nàng vội vàng, dập đầu với dân làng: "Ta cầu xin các ngươi, tình huống trong nhà chúng ta thế nào mọi người đều biết. Nam nhân ta từ trước đến nay luôn giữ khuôn phép, ngày thường nhìn thấy ai cũng là bộ dạng tươi cười, làm việc cũng ra sức, nhà ai có khó khăn hắn cho tới bây giờ đều là tranh nhau đi lên. Lần trước hai thôn đánh nhau, cùng nhà chúng ta có quan hệ gì đây? Nam nhân ta chỉ không muốn thôn Đại Cốc chịu thiệt mới có thể xông lên phía trước, ai biết xông lên, cả nhà chúng ta đều phải bồi thường đi vào.”
“Cầu xin các ngươi, giúp chúng ta nói một câu đi. Nam nhân ta hai chân không còn, vốn là một người đầy ắp tinh thần như vậy, hiện tại mỗi ngày ở nhà đập chân mình nói liên lụy đến hai mẹ con chúng ta, cái gì cũng không làm được, hận không thể chết đi. Con trai ta còn nhỏ như vậy, đã bị lưu đày đi xa, hiện tại cũng không biết là chết hay sống, chịu bao nhiêu tội. Con gái ta vừa bị đẩy xuống nước mới được cứu lên thoát chết. Cả nhà chúng ta, cả nhà đều không sống nổi nữa, cầu xin các ngươi nể tình ngày xưa, thấy được cái gì, nói ra đi..."
Hồ thị rốt cuộc nhịn không được, cất tiếng khóc lớn lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play