Lúc này thời gian còn sớm, Cố Vân Đông tính đến cửa hàng tạp hóa Cố Ký xem một chút.
Vừa hay hai cha con Vu Kính đều ở đây, khoảng cách cũng không xa.
Xe ngựa rất nhanh đã ngừng trước cửa cửa hàng tạp hóa, Cố Vân Đông vừa xuống xe ngựa, đã không nhịn được nhướng mày: “Việc làm ăn không tệ nha.”
Vu Dương Hồng cười nói: “Còn không phải sao? Hiện giờ cửa hàng tạp hóa của chúng ta ở phủ Vạn Khánh là nhà duy nhất, vị trí tốt, giá cả vừa phải, đồ cũng không kém, lại có rất nhiều thứ. Có không ít khách hàng của chúng ta nói, đi mua đồ ở mấy cửa hàng tạp hóa khác, không phải thiếu cái này thì là thiếu cái khác, đến chỗ chúng ta sẽ không có loại phiền não này, thậm chí còn có khách nói ban đầu không muốn mua, nhưng nhìn thấy đồ vật tinh xảo trong cửa hàng, đều không nhịn được.”
“Đó cũng là nhờ mấy người Vu đại bá làm việc tốt.”
Vu Dương Hồng xua tay: “Đó vẫn là công lao của ngươi, lúc trước chính ngươi đề nghị phải chuẩn bị đầy đủ toàn bộ đồ vật dụng, lúc này mới có cửa hàng tạp hóa Cố Ký hiện tại.”
Vu Kính cũng ở một bên nói: “Mấy ngày trước, ta và cha còn có ông nội đã bàn bạc về việc có nên mở rộng quy mô của cửa hàng hay không. Chủ cửa hàng bên cạnh dự định đến kinh thành làm ăn buôn bán, nhưng còn thiếu tiền vốn. Nếu có thể, chúng ta có thể mua lại, sát nhập hai cửa hàng, lại thêm một quầy thu tiền, cũng có thể thuận tiện hơn một chút.”
Ánh mắt Cố Vân Đông sáng lên, thêm một quầy thu tiền? Điều này thật sự có loại cảm giác quen thuộc giống như siêu thị ở hiện đại.
“Cửa hàng bên cạnh muốn bán?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT