Cố Vân Đông cũng lờ mờ đoán được cô nương ở trước sảnh đang nói đến chuyện Đoàn Uyển sẽ đến đây vào ngày mai.
Cô nương này là một người thông minh, nói không chừng tương lai sẽ phát triển.
Cố Vân Đông ăn gần hết thức ăn ở trên bàn, mới ôm Trì Trì đứng dậy, lấy con hổ bông trong tay thằng bé đặt lên trên quầy, nói với cô nương kia: “Chúng ta đi trước, ngày mai sẽ quay lại.”
Cô nói xong, cô nương ở trước sảnh nhìn nhìn ánh mắt của cô, suýt chút nữa cho rằng tâm tư nhỏ của mình bị bại lộ, vội vàng gật đầu cười nói: “Phu nhân đi thong thả.”
Cố Vân Đông ra khỏi Tân Minh Các mới phát hiện Thiệu Thanh Viễn cũng đến đây.
Cô đi qua, nhét đứa con trai ngày càng nặng vào trong ngực hắn, hỏi: “Sao chàng về sớm vậy?”
Cô nương đứng trước sảnh kinh ngạc nhìn một đôi bích nhân đi ngang qua cổng lớn. Nhìn hai người họ nói nói cười cười, bộ dạng ân ái hòa thuận, rõ ràng gia đình người ta rất vui vẻ hạnh phúc, quả nhiên suy nghĩ của Vạn Thị thật xấu xa.
Thiệu Thanh Viễn lắc lư con trai trong ngực, trả lời: “Ta đi dạo quanh y quán Huệ Dân một vòng, và dặn dò bọn họ mấy câu thôi, không tốn nhiều thời gian. Nhưng ta gặp được hai tiểu tử kia.”
Cố Vân Đông ngẩn ra, nhướng mày cười nói: “Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử? Bọn chúng thật sự đến y quán Huệ Dân hỗ trợ, giống như những gì chàng đoán à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT