(*) Quẳng nồi - 甩锅: Người quẳng nồi là kẻ đổ lỗi cho người khác.
Nếu không phải Cố Vân Đông đã trải qua nhiều chuyện, thì cũng bị hắn làm cho cảm động, e rằng cũng muốn tin lời ma quỷ của hắn.
Không thấy Cố Đại Phượng cũng đã hơi xúc động rồi sao? Suy cho cùng, quả thật hợp logic, trước khi Thái Việt rời khỏi kinh thành, thật ra trong lòng đã có khúc mắc.
“Nói xong rồi?” Cố Vân Đông thấy hắn dừng lại, không nhịn được cười nhạo một tiếng: “Vậy thì đến lượt ta nói?”
Trương Chí Phàm sững người, ngẩng đầu lên, hốc mắt hắn còn hơi đỏ.
Hắn nhìn dáng vẻ hoàn toàn thờ ơ của Cố Vân Đông, bất động thanh sắc, khẽ nhíu mày: “Quận chúa…… Không tin những gì ta nói sao?”
“Ngươi cảm thấy ta nên tin sao?”
Trương Chí Phàm có chút sốt ruột: “Nếu Quận chúa không tin, có thể hỏi A Việt một chút, Trương gia chúng ta đối xử với hắn như thế nào, A Việt là người rõ ràng nhất.”
Hắn tin rằng, Thái Việt tuyệt đối không dám nói hươu nói vượn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play