Cố Vân Thư gật gật đầu: “Đúng là trưởng công chúa.”
Đâu chỉ có trưởng công chúa, ở đây còn có không ít nhân vật có thực quyền. Thế mà những người này lại tới đây để chúc mừng Cố Đại Giang thi đâu cử nhân và Cố Vân thư được nhận vào Quốc Tử Giám.
Hai ngày trước đám người Dư Dương còn cảm thấy bản thân và Cố Vân Thư cách biệt không lớn lắm, dù sao ngay từ đầu bọn họ đã không nhắm đến bối cảnh của đối phương. Nhưng phát hiện ngày hôm nay đã đánh mạnh vào trong tâm lý bọn họ.
Chí ít, nếu bọn họ thi đậu tú tài cử nhân, nhiều lắm cũng chỉ được Tri phủ đại nhân phái người tới hạ lễ.
Nhưng nhân mạch này, thật sự bọn họ không thể nào so sánh được.
Đám người Dư Dương có chút hoảng hốt được Cố Vân Thư đưa đến thư phòng ở tiền viện. Vào trong phòng, ánh mắt bọn họ không tự chủ được trừng lớn.
Đập vào mắt, là một bức tường tràn ngập sách, có lẽ bởi vì để ý đến dáng người thấp bé của hắn, mà trước giá sách còn được đặt một cây thang.
Ngoại trừ cái này, gần cửa sổ còn có một thứ ngồi xuống rất mềm mại thoải mái gọi là ghế sô pha, trên bàn trà đặt một cái khóa Lỗ Ban có tác dụng rèn luyện đầu óc lúc rảnh rỗi, trong một góc phòng còn có một cái tạ bằng đá, ……
Khóe miệng bọn Dư Dương thoáng co quắp, Cố Vân Thư cười hắc hắc, giải thích: “Đại tỷ ta nói, mặc dù đọc sách rất quan trọng, nhưng vẫn phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi. Tốt nhất là đọc sách nửa canh giờ thì nên đi nghỉ ngơi một chút, rèn luyện thân thể, tỷ như đánh một bộ quyền, hoặc là nâng tạ đá. Lúc chúng ta thi hương, không phải sẽ phải ở trong trường thi chín ngày sao? Không có thân thể tốt, thì chúng ta không chịu nổi đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play