Ban đầu Khiếu Khiếu được Cố Tiểu Khê bế, nhưng không phải là hắn nghe Dịch Tử Lam kể chuyện ở Kinh Thành, nghe đến mê mẩn sao? Nhi tử ở trong ngực đòi xuống đất, nên hắn mới thả thằng bé xuống, một tay giữ thằng bé cho nó đứng ở bên cạnh một lúc.
Ai ngờ mới không chú ý một chút, tiểu gia hỏa đã bổ nhào vào đùi em vợ Trịnh ở bên cạnh.
Cậu em vợ Trịnh ôm đứa bé mắt to trừng mắt nhỏ, vốn dĩ hắn muốn trả Khiếu Khiếu lại cho Cố Tiểu Khê, nhưng nhìn căn phòng chật ních người, hắn dứt khoát thu tay lại, cười hắc hắc, nói: “Ta thấy thằng bé ở đây cũng rất nhàm chán, không bằng để ta dẫn nó ra ngoài đi dạo đi.”
Cố Tiểu Khê giật mình: “Không cần phiền toái như vậy đâu.”
“Không phiền không phiền, khu này ta rất quen thuộc. Ta cũng không đưa nó đi xa đâu, để ta đi mua chút gì cho hắn ăn rồi quay lại.”
Vừa nghe đến ăn, đôi mắt Khiếu Khiếu lập tức sáng rực lên.
Nhưng rất nhanh thằng bé lại bắt đầu cảm thấy có chút rối rắm. Hắn chạy đến đây vốn là để tìm đệ đệ Trì Trì, ai ngờ lại nhận lầm người, bây giờ Trì Trì cách mình thật xa thật xa...
Dịch Tử Lam không nhịn được cau mày, trừng mắt lườm cậu em vợ Trịnh một cái.
Hắn ta rụt rụt cổ, tức khắc không dám nói nữa. Hắn ngồi ở đây quá nhàm chán, không ai nói chuyện với hắn, muốn rời đi nhưng lại không dám, đây không phải là một cái cớ tốt ư?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT