Cố Vân Đông thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán một chút, cũng không nhìn nữ hộ vệ kia một cái, chỉ ngồi xổm xuống hỏi: "Tiểu cô nương, sao muội lại một mình trốn ở chỗ này? Có biết chúng ta rất lo lắng hay không, mẹ muội tìm muội khắp nơi."
“Ta, ta, ta không phải cố ý." Tiểu cô nương bĩu môi, nhìn Cố Vân Đông nhỏ giọng nói: "Ta muốn bơi hồ, ngày thường mẫu thân không dẫn ta đi, ngay cả bên bờ sông cũng không cho phép ta tới gần. Bên hồ cũng luôn có người nhìn, ta không có cơ hội. Hôm nay thấy mẫu thân không chú ý, ta muốn chạy tới xem có thể ngồi lên thuyền hay không, đi ra giữa hồ.”
“Nhưng cái thuyền kia bị cột chặt ở nơi đó, ta muốn cởi ra, cởi được một nửa thì thấy quá nóng, nên cởi áo ra, không nghĩ tới áo không cẩn thận rơi xuống nước. Ta muốn vớt nó về, ta còn cầm gậy trúc đi vớt, ai biết càng vớt càng xa, căn bản không vớt được. Ta sợ hãi, sợ mẹ mắng ta, nên đã trốn ở chỗ này, ta..."
Cố Vân Đông vỗ vỗ bả vai cô bé, nhỏ giọng an ủi: "Không có việc gì, không có việc gì a, ta sẽ nói rõ ràng với mẹ muội, để bà ấy đừng mắng muội, được không?"
"Thật sao?"
Cố Vân Đông gật đầu: "Đương nhiên là thật, nhưng muội cũng phải cam đoan với ta, lần sau không thể một mình chạy đến bên hồ. Không có người sẽ rất nguy hiểm. Muốn chơi nước, muội có thể nói rõ với mẫu thân, chúng ta chuẩn bị tốt an toàn rồi lại cho muội đi, có biết không?”
Trong lúc nói chuyện, Ngô phu nhân cũng đã lảo đảo chạy đến.
Nàng ôm lấy tiểu cô nương, khóc đến cực kỳ chua xót: "Con dọa chết ta, dọa chết ta rồi.” 
Cố Vân Đông ở một bên giải thích: "Ngô phu nhân đừng trách muội ấy, tiểu hài tử vừa mới bị kinh hách, đây là thời điểm cần an ủi thật tốt. Khi trở về chú ý một chút, đừng để bị bệnh."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play