Nghê Dương tỉnh lại ở trong xe, là chiếc xe quân đội của cô.
“Tỉnh rồi sao?”
Cái đầu nhỏ mềm mại của Tô Nhuyễn Nhuyễn ngó qua, mái tóc đen dài xẹt qua mặt cô, vừa ấm áp vừa thơm. Nghê Dương nhịn không được, xoay người vùi vào. Mũi hương thơm ngát lập tức tràn đầy trong lồng ngực, Nghê Dương cảm thấy cơn đau đầu của cô đã giảm đi nhiều.
Điều chỉnh tâm trạng xong, Nghê Dương chống người ngồi dậy nói: “Sao tôi lại ở chỗ này?”
“Tôi bảo dây leo đưa mọi người lên đây.”
Tô Nhuyễn Nhuyễn chìa ra đoạn dây leo quấn quanh cổ tay mình. Dường như vì làm quá nhiều việc nên dây leo có vẻ mệt lả, nó quấn trên cánh tay Tô Nhuyễn Nhuyễn, làm nũng mong được an ủi.
Nghê Dương quay đầu, lúc này mới phát hiện trong xe có rất nhiều người nằm. Trừ Lục Thời Minh vẫn còn đang hôn mê nằm trong lòng Tô Nhuyễn Nhuyễn ra thì Tiêu Trệ, Tiêu Bảo Bảo, Nghê Mị và hai con chó đều ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play