Xe quân đội lắc lư cả chặng đường, Tô Nhuyễn Nhuyễn hết ăn rồi ngủ, cuối cùng cũng đã tới nơi những người lãnh đạo tối cao ở của khu sinh tồn phương Nam trong truyền thuyết. Đó là một tòa lâu đài cổ, một nửa bên cạnh là đống đổ nát, cũng không biết trước kia bị thứ gì tàn phá, cũng chẳng biết vị tráng sĩ nào làm ra thành tích vĩ đại như thế.
Gió thổi xào xạc, ánh nắng chói chang. Xung quanh tòa lâu đài có rất nhiều những bồn hoa nhỏ màu trắng được vây lại bằng hàng rào tre. Nghe nói loài hoa này một năm bốn mùa cũng không tàn, cho dù trong mùa đông khắc nghiệt nhưng vẫn có dáng vẻ yêu kiều mềm mại.
Tô Nhuyễn Nhuyễn từ trong cửa xe ló đầu ra, quanh mũi là hương thơm ngọt ngào của loài hoa trắng kia. Cô có thể ngửi được mùi hương quen thuộc này mỗi ngày trên người bất kể là đàn ông hay phụ nữ, bởi nó là mùi nước hoa hương hoa trắng hot nhất. Nhưng hàng nhái lại cũng chỉ là đồ bắt chước, đâu thể so với hương ngọt ngào chân chính của loài hoa này. Nó có thể len lỏi sâu vào xương cốt máu thịt của bạn, khiến tâm trí bạn bình tĩnh lại.
Tô Nhuyễn Nhuyễn hít một hơi thật sâu, ngửa đầu, vừa liếc mắt đã nhìn thấy những chú bồ câu trắng đang lượn vòng trên đỉnh nhọn của nhà thờ. Đàn bồ câu trắng bay lượn, dáng vẻ xinh đẹp mà tĩnh lặng. Dường như cô có thể nghe thấy cả tiếng thánh ca.
Xe chuyển bánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT